Trên thế gian này đầy người
Có ai đau khổ như mẹ tôi không
Trước mặt là biển Đông         
Sóng trào lên nước mắt
Trên thế gian này đầy người
Có ai đau khổ như mẹ tôi không
Sau lưng
Dãy Trường Sơn
Là mộ phần của toàn dân tộc.




HÀNH TRÌNH KIẾM TÌM
(Trích trong trường ca Đò Trăng)

Y PHƯƠNG

R…ú  r...ú… r…
C…ờ
Q…u…ạ…t
Cuốc xẻng bằng đất sét. Đất sét
Se sẽ giắt vào người. Vào người

Pháp sư ra cửa rồi. Cửa rồi
Âm binh cũng đi rồi. Đi rồi
Người cưỡi ngựa. Cưỡi ngựa
Người cưỡi lừa. Cưỡi lừa
Người đi giày. Đi giày
Người đi chân đất. Chân đất
Người gồng
Người gánh
Người bưng bê lễ vật. Lễ vật


Kìa
Họ lũ lượt băng qua vườn mía. Vườn mía
Qua vườn gừng. Vườn gừng
Đến cửa nắng. Cửa nắng
Lọt cửa gió. Cửa gió
Xuyên cửa trăng. Cửa trăng
Chạm sao sáng lung linh. Lung linh

Ơi sao sáng lung linh
Ở đâu hồn con ta
Chồng ta
Em ta
Cháu ta
Người làng xã ta
Nấp ở đâu
Nằm chỗ nào
Hãy mở cửa thứ nhất
Ván thiên bảy người vác

Hãy mở cửa thứ hai
Ván thiên bốn người khiêng

Hãy mở cửa thứ ba
Ván thiên dù có to đến mấy ta cũng vác được

Để cho Pháp sư ta vào
Trình lạy lên Ngọc Hoàng Thượng đế
Ngọc Hoàng Thượng đế sẽ chỉ chỗ con ta
Chồng ta
Cháu ta
Em ta
Người làng xã ta đang ở chỗ nào
Để đón rước linh hồn người thân về quê yên nghỉ

Pháp sư cùng âm binh rầm rập tiến vào
Tìm hướng Đông có chín ngàn chín vạn người tử trận
Tìm hướng Nam có ba ngàn ba vạn người tử trận
Tìm hướng Tây có bảy ngàn bảy vạn người tử trận
Tìm hướng Bắc có năm ngàn năm vạn người tử trận

Hồn vía các chàng trai binh nhất binh nhì hạ sỹ thiếu úy
Bị nàng tiên áo hồng áo chàm áo tím áo nâu giữ lại
Giữ lại để chơi con dê kéo cày
Con chuồn chuồn uống nắng
Con cá trê chui tọt vào trong ống
Chơi lâu quá
Nhiều người quên cưới vợ gả chồng
Làm cho cha mẹ họ giật mình
Giục các con yêu nhau rồi đẻ
Vội vàng làm cha làm mẹ
Rồi làm ông làm bà
Chơi với lũ cháu từ sáng sớm đến chiều tà
Từ lúc mọc bốn chân đến khi chỉ còn hai chân ba chân
Rồi không còn chân nào
Đến phút chót hắt hơi yên lặng
Giờ ta chơi khăn xô áo trắng
Nhưng chưa phải là đã hết

Hồn vía các chàng trai binh nhất binh nhì hạ sỹ thiếu úy còn bị ma núi
Ma sông
Ma đồng bằng
Ma rừng thiêng giữ lại
Giữ lại để thi phi ngựa bắn cung
Thi đố vui lày cỏ
Chia hai bên ném còn
Ai ném trúng hồng tâm
Sẽ được cưới nàng tiên áo hồng áo vàng áo nâu áo chàm
Tùy chọn
Nên hồn vía quên mọi đường về

Hồn chưa về
Người làng tôi buồn đau
Lúc đầu chỉ bằng hạt vừng
Về sau to mãi dần lên thành quê hương miền núi

Họ thắp hương
Cúng con gà giò mỏ đỏ lông vàng
Bên mâm xôi trứng kiến
Bói xem
Đoán xem
Hồn người nhà trú ngụ nơi đâu

Rú...r..rú... r...rú...r...rú
Cuốc xẻng bằng đất sét. Đất sét
Se sẽ chạm vào người
A! Đây rồi
Đây là…
Xương bả vai dẹt như cây đũa cả
Kia là…
Xương đòn nghiêng nghiêng
Kìa là…
Xương sườn cong cong
Đó là…
Xương ống chân
Xương ngón tay
Xương hộp sọ tròn…
Hơi người ẩm ướt
Mát cùng rễ cây

Xem này
Chiếc răng cửa bị sứt
Chiếc răng hàm bị mẻ
Chiếc răng nanh bịt vàng
Có chiếc răng bắt đầu cùn mòn
Có nhiều chiếc hãy hoi men sữa mẹ


Tay lủm loảm mò tìm
Tỉ mẩn ta gom nhặt
Từng mẩu xương bé bằng hạt cát
Ta xâu vào rồi ta ghép
Sao cho đủ hình người
Rồi nhẹ nhàng cõng con ta
Ôm em ta
Cõng chồng ta
Dắt cháu ta
Dìu người làng người xã ta
Ra khỏi rừng lên đường về nhà
Trước khi mặt trời mọc

Cờ Tổ quốc trải ra bao bọc
Giọt máu hồng lại trở về tim
Mẹ Việt Nam ơi!

Trên thế gian này đầy người
Có ai đau khổ như mẹ tôi không
Trước mặt là biển Đông         
Sóng trào lên nước mắt

Trên thế gian này đầy người
Có ai đau khổ như mẹ tôi không
Sau lưng
Dãy Trường Sơn
Là mộ phần của toàn dân tộc.